Thứ Ba, 17 tháng 8, 2010

Tự nhiên lần mò và đọc lại...- Thanh Vét


Con người ta có duyên phận không? Và vì sao lại là duyên phận và sự chia ly?

Nhớ lại chuyện cách đây mấy năm, khi vụ tai nạn tàu E1 tại Lăng Cô (Huế) xảy ra. Tại hiện trường, người ta phát hiện trong hàng chục xác nạn nhân, có một người sắp là chú rể. Cả gia đình anh từ Hà Nội vào Đà Nẵng để làm đám cưới cho anh. Anh và chị yêu nhau, chỉ còn cách hạnh phúc một con đèo Hải Vân, thế mà không trọn nghĩa được với nhau...

Vì sao? Vì Đà Nẵng cách Huế chỉ một con đèo. Trong đống đổ nát, người ta tìm thấy vương vãi giữa máu người và dầu tàu là một album ảnh cưới chụp trước... Người sắp làm chú rể chết khi chỉ cần vượt qua Lăng Cô, qua "ải Hải Vân quan" là thành chú rể thật. Thế mà... Duyên phận và sự chia ly mỏng manh đến dễ sợ. Cái mà người ta cầm chắc trong tay rồi đôi khi lại vụt biến mất. Vì sao lại thế nhỉ?

Nghĩ lại vụ kinh hoàng ngày ấy, đúng là còn có những điều đau đớn hơn ta thấy cái vẻ bề ngoài của nó nhiều...Thế mới biết gặp nhau, yêu nhau, và hơn thế nữa, cũng chẳng có gì chắc chắn là sẽ được ở bên nhau, vậy mà có khi, ta gặp một người, rồi lại chia xa, ta tưởng như đã mất điều gì to lớn lắm, thật ra cũng chỉ là rẽ sang một hướng khác mà thôi. Ta ơi, hãy cứ nghĩ đến anh chị ấy, ở chuyến tàu E1, để biết rằng ta còn may mắn lắm, khi những người quanh ta vẫn yên bình..Phải cảm ơn ông trời vì điều đó chứ....

Ta mong nơi ấy bình yên ^^
Thanh Nhỉ ^^

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét