Trong lớp có cậu bạn tả con mèo(được thầy đọc cho cả lớp nghe): nhà em có nuôi một con mèo,nó có 4 chân,có ruột ,có gan,....Nó rất hay trèo qua qua nhà hàng xóm ị. Mỗi lần bị mắng vốn,mẹ em lại đổ thừa cho con mèo nhà ông hàng xóm :D
Nhà em ko có con lợn, 1 hôm em sang nhà hàng xóm, thấy bác có con lợn rất xinh, em xin mô tả nó.
Thân con lợn to bằng nồi cơm, đầu nó to bằng ấm tích, chân nó như bốn cái đũa cả, lông nó dài 1cm. (rất cẩn thận đo đạc đấy chứ ko tưởng tượng đâu)
Buồn cười nhất là đoạn kết luận: (bao giờ chẳng phải có thân bài/ mở bài / kết luận: nói lên cảm nghĩ của em...) em rất yêu con lợn, hôm nào em cũng sẽ mang rau thừa canh cặn sang cho nó ăn.
Thằng bạn lớp 1 của mình tả bạn lớp phó như sau: .....da bạn ngăm ngăm trắng , đôi môi hình quả chuối ....
em gái em học lớp 2 tả "cô giáo em môi đỏ như quả ớt" hí hí. Còn tả là "lông chân bác nông dân bay phất phơ trước gió".
chú lợn nhà em to cỡ bố em (có thấy chú lợn bao giờ đâu )
Tả bà già cô đơn: “….bà sống trong một túp lều…một hôm bà bệnh, bà không có gì để ăn bà gọi điện thoại cho con bà về….”
Với đề bài tả con trâu, có học sinh viết: “Hè vừa qua, em được bố mẹ cho về thăm quê. Em nhìn thấy một bác nông dân đang làm việc trên đồng. Bác nông dân có một khuôn mặt trái xoan, mũi dọc dừa, miệng tròn xinh. Đặc biệt, làn da của bác trắng hồng rạng rỡ. Bác đang đi sau một con trâu rất béo. Bác quát lớn: Họ… họ… họ… và con trâu nghe lời bác, cứ thoăn thoắt bước đi.”
Nhà em có một con lợn con rất ngoan và rất xinh. Da nó trắng hồng, đuôi xoăn tít, mắt tròn đen láy. Em yêu con lợn nhà em lắm vì sáng nào cũng đúng 6h, nó nhảy lên bờ tường kêu ò ó o gọi em dậy đi học…
Chuyện bà chị mình nhớ. Chị hai làm văn tả chú bộ đội, đến chỗ chú bộ đội cao ... thì dừng bút hỏi chị cả: chú bộ đội
cao 1 m được không? chị cả cười lăn lóc: "ối giời ôi, cao gì mà cao tận một mét thế?". Kết quả bài tập làm văn của bà chị hai: Ở gần nhà em có một chú bộ đội, chú cao 80 cm. Còn bạn mình thì tả con mèo như sau: Nhà em có một con mèo, nó to bằng con chó con. Một cô bạn khác tả gà
nhà em có một con gà, sáng ra gáy ò ó o báo mọi người thức dậy, chiều em đi học về thấy nó kêu cục tác, và đẻ một quả trứng
Còn đây là bài tả em bé của em của em khi nó học cấp 1 ( e quên mất là lớp mấy ): " gần nhà em có một em bé rất dễ thương, vì hay bị té nên đầu em bị móp ".
Còn tả ông nội thì " nhà em có nuôi một ông già, đó là ông nội của em ( nó bắt chước bài nhà em co nuôi một con gà ...)
Đề bài: Em hãy miêu tả 1 quyển vở sạch chữ đẹp của em hoặc bạn em thì nó mở bài thế này: "Hôm qua mẹ em vừa đi chợ về, mẹ bảo em mẹ có quà cho con đây, hoá ra mẹ em mua tặng em 1 quyển vở sạch chữ đẹp"
Chuyện có thật 100% của em trai em ngày xưa tả ông cụ hàng xóm" ông có đôi mắt long lanh như hai hòn bi ve" hồi đó cu cậu rất mê chơi bi mà.
thằng em trai mình hồi nhỏ quá, Làm bài văn tả Ông hoặc Bà của em , nó dốt văn , nên lấy bài văn mẫu tả con Mèo , nó thay mỗi chữ bà Ngoại vào chữ con Mèo thui à . Mình còn nhớ có câu như vầy: Nhà em có nuôi một bà Ngoại , tối nào bà Ngoại cũng say sưa rúc mình trong đám tro trong bếp , mỗi khi nghe tiếng chuột kêu , bà Ngoại lại vểnh tai nghe ngóng ....Em rất yêu bà Ngoại của em , vì từ khi có Bà , nhà em vắng hẳn bóng dáng những con chuột tham ăn phá hoại . kết quả là phụ huynh bị mời lên họp , và đựoc nghe bài văn của con mình . Hic , chắc cô giáo tưởng nhà mình ngược đãi người già !
bài văn kinh điển của thằng em họ em: " Cô giáo em mắt như 2 hạt hồng xiêm. Dưới sống mũi dọc dừa là...2 lỗ mũi đang thở ra hít vào" . Không thể tả thực hơn được nữa. Rồi tả chú bộ đội " cao đúng một mét mốt, mắt lá tre..."
Có anh bạn kể cháu gái của anh ấy viết trong bài lớn lên em ước mơ làm gì, thì bé ấy viết là " em ước mơ lớn lên sẽ trở thành một chú phi công"
Một học sinh “miêu tả hình dáng cô giáo em”: “Cô giáo em hiền, nhưng hơi mập, tóc cô ngắn được buộc gọn ra đằng sau, khi đi tóc cô ve vẩy ngo ngoe như cái đuôi con lợn con khi em ra cho nó ăn cám. Cô có đôi chân vòng kiềng, có lần em nghe mẹ em bảo với mẹ thằng Hà, chân như vậy sau này cô sẽ dễ đẻ...(?!)
9. “Em hãy tả hình dáng và tính tình một cụ già mà em rất kính yêu” - là đề tập làm văn trong kỳ thi tốt nghiệp tiểu học vừa diễn ra ở tỉnh nọ. Xin trích nguyên văn từ bài làm của học sinh :
- Hình dáng của bà nội rất là thấp được hai mét rưỡi dáng đi rất chậm chạp, mắt thì lừ đừ ít thấy gì nữa… Tính tình cụ già rất là bực bội… Khi bà nội cười liền nhe mầm răng ra còn được ba bốn cái gì mà thôi.
- Con mắt của bà tròn như hòn bi, mũi có hai cái lỗ, cụ già có hai cái tai, tóc của bà đã bạc phơ. Cổ ngắn gọn, thân của bà 2, 3 thước, bà có hai cái tay, có hai cái chân.
- Bà cụ ngoài 40 tuổi. Hình dáng bình thường, chiều rộng ba mươi, chiều cao một mét sáu.
- Khi cười miệng bà em móm mém như miệng cái hố.
- Khuôn mặt ông bầu bĩnh; đôi mắt ông như mắt bồ câu trắng; dáng đi của ông rất hoang thai và cái miệng của ông như trái tim rất mảnh liệt.
- Ông của em dài thì bằng 1 mét và không mập.
Hồi đó em học tiểu học, có đề bài ra là "Mô tả về 1 buổi tối ở nhà em", 1 boy viết, "Khoảng 6h nhà em bắt đầu dọn mân ra ăn cơm , đến khoang 7h cả nhà ăn xong , mẹ em nói Lấy tăm cho bố xỉa răng rồi cặm cụi bê mâm bát đi rửa, Bố em quát Mày bật ti vi nên xem hôm nay đề về bao nhiêu, tao mà trúng mai tao cho 2000 ăn kem thành phố và mang ấm chè xanh với cái điếu cầy ra đây ".
- Cô giáo ra đề là tả về người mà em yêu quý nhất, nó tả ông ngoại của nó là: ông em có hai cái tai như hai cái mộc nhĩ luôn luôn phe phẩy...
- Đề bài tiếp theo là miêu tả các bước để nấu một nồi cơm, cả bài văn của nó như thế này: đầu tiên em rửa nồi và em vo gạo và em bắc lên bếp và em nấu sôi nước và em cho gạo vào và... Cứ như thế nó "và" cho đến khi cơm chín. Kết quả là cô giáo phê "và nhiều quá, đọc xong bài đã no quá rồi" ha ha.
- Một bài nữa là tả về mẹ. nó tương một câu thế này: "thân hình mẹ em rất to lớn, mấy chú bộ đội ôm không xuể". Ngất xỉu luôn với nó!
Đây là bài văn của thằng cháu em về kỉ niệm với vật nuôi trong nhà: "Ông nội em có nuôi một con chim, hàng ngày em và ông cùng chăm sóc cho nó.... Bỗng một hôm ông gọi ầm nhà: " Tùng ơi, chim của ông bay mất rồi"...
cô giáo ra đề bài “Tả con đường từ nhà em tới trường”, nó tả rất chân thật là: “Con đường từ nhà em đến trường buổi sáng rất bẩn vì các ông các bà buổi sáng toàn dẫn chó đi ị,...”. Thế là cô giáo mời mẹ em đến trao đổi, về mẹ em khuyên nó là làm văn phải hơi mô-đi-phê lên một tí, không cần phải tả thực quá. Thế là lần sau nó làm bài văn tả được đi thăm quan lăng Bác, nó viết là: “Chúng em đến thăm lăng Bác, Bác lấy kẹo ra chia cho chúng em ăn...” (Tại nó được nghe kể chuyện về Bác, khi các em thiếu nhi đến thăm thì Bác hay chia kẹo cho). Thế là nó bị cô cho điểm kém, mẹ em hỏi nó tại sao lại viết thế, nó còn dỗi là chính mẹ bảo con phải bịa ra cơ mà.
Còn đây là chuyện một ông Tây họctiếng Việt tả cảnh:Trên cánh đồng bát ngát ta có thể thấy những co trâu đàn bà (cái) đang đi làm việc (đi cày)
Cô giáo em đầu đã bạc phơ, cô già nhưng không hiểu sao vẫn chưa chết, khi dạy học, cô mặc 1 chiếc quần trong dài hơn quần ngoài ( chả là ngày xưa mùa đông rất lạnh và thường phải mặc 2 quần mới đủ ấm
Thằng em mình ngày xưa làm văn như sau:
1. Tả cô giáo: Cô giáo em rất xinh, cô có mũi dọc dừa, miệng hình trái tim, mắt bồ câu ở giữa là lòng đen được bao bọc xung quanh là lòng trắng.
2. Tả con mèo: Con mèo nhà em chân có những móng vuốt nhọn nằm ở giữa những cục thịt thừa.
Mình đọc xong buồn cười quá cu cậu bàn sửa lại là "những cục thịt hồng".
Đề bài: e hãy đặt câu với vần uyên , iêt
thì hắn đặt là: Tôi đang ngồi đặt câu với vần uyên và Bố e chặt tiết gà rất đẹp.
Nó còn bảo ở lớp nó cô biểu dương 1 bạn lúc nào cũng chỉ đặt câu là:
Tôi đang đặt câu với vần xyz và Tôi không biết đặt câu với vần xyz
Tối qua em dạy cháu em.
- Mắt làm gì?
- Mắt để nhìn.
- Miệng làm gì?
- Miệng để ăn.
....
....
- " Trym" làm gì?
- " Trym" để ......tè dầm...
khi hỏi cái nách để làm gì, bé trả lời : cái nách để đựng cái râu ( vì bé nhìn thấy lông nách của bó)
“cô giáo em dáng rất đẹp, hai chân của cô thẳng và thon dài như hai cây chuối lộn ngược”
chuyện đứa cháu em nhé. Lúc ấy nó học lớp 4 rồi, một hôm nó đi ị, bố nó chờ mãi không thấy nó ra. Khi ra đến ngoài bố nó hỏi: Sao lâu thế? Cu cậu thở dài não ruột: Lâu thế mà được mỗi một miếng.
lớp 1 rồi thì cô giáo ra đề bài kiểm tra : đặt câu với vần: ôm, ốp, nó viết nắn nót sạch đẹp, nhưng khi trả bài cô chỉ cho có 8 điểm vì trừ điểm nội dung:
_mẹ em tát em đôm đốp
Mẹ: Bi à, chị Bống xinh như ai nhi?
Bi: Xinh như công chúa?
Mẹ: Thế Bi xinh như Hoàng gì nhi? (me muốn gợi ý bi như Hoàng Tử)
Bi: Xinh như Hoàng công chúa?
Mẹ: =))=))
Đề ra là em hãy tả lại người thân trong gia đình ( môn Văn 7). Thế là hs kể như sau
" Ở nhà em có 1 bài ngoại. Mẹ em ko cho bài ngoại làm gì hết, vì mẹ nói bà làm cái gì là hư cái đó. Có 1 hôm, mẹ mua bánh cho em ăn. Mẹ đem vào phòng cho em ăn và nói ko được cho bà biết. Nhưng thực ko ngờ bà em đã đứng bên ngoài và nghe được hết..."
Một bài khác :
" Ông em đã già rồi nhưng ko làm được cái tích sự gì hết. Ông em chỉ suốt ngày chăm sóc cây cảnh và chim. Nhưng có 1 cái được là em ông hay chơi đồ hàng với em. Đặc biệt là em ông rất thích nhảy đầm. Ông em rất thích nhạc hip hop. Mỗi lần nhạc lên là ông em giựt giựt giựt. Tuần này ông em cũng đi vũ trường..."
Chúc mọi người tháng mới vui vẻ :D :X
Trang Heo thời bé ^^ |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét